Một đoạn ghi âm video về lời kể kinh hoàng của một nạn nhân sống sót sau thảm họa núi lửa Whakaari (Đảo Trắng) đã được phát tại tòa án điều tra, chi tiết hóa những nỗi kinh hoàng của vụ phun trào và cách thiếu niên này tự bảo vệ mình, cũng như tìm kiếm sự giúp đỡ ngay sau thảm họa.
Cuộc điều tra của tòa án về vụ phun trào khiến 22 người thiệt mạng và 25 người khác bị thương vào năm 2019 đang tiếp tục tại Auckland, với phần lời khai từ những người sống sót và nhân chứng.
Jesse Langford, người Úc, khi đó 19 tuổi, đã mất cả cha mẹ và chị gái trong thảm họa. Anh bị bỏng nặng trên hầu hết cơ thể.
Anh là một trong ba người sống sót trong nhóm du khách ở gần miệng núi lửa nhất vào thời điểm vụ phun trào xảy ra.
Một đoạn phỏng vấn của cảnh sát với Langford, được thực hiện năm tháng sau thảm kịch, đã được trình chiếu trước tòa. Trong đoạn video, Langford mang những vết sẹo bỏng trên trán và mặc bộ đồ bó sát che kín thân, cánh tay và các ngón tay.
Langford cho biết, không ai từng nghĩ rằng núi lửa có thể phun trào khi họ đang ở trên đảo, và cũng không có bất kỳ thông tin nào về các mối nguy hiểm được đề cập trong thông tin đặt tour hay trong bất kỳ giai đoạn nào trước khi họ đến đảo.
Tuy nhiên, anh nói rằng anh cảm thấy hòn đảo trông không tự nhiên ngay khi họ đặt chân lên Whakaari.
“Nó khá hoang vắng, và nếu có cảm giác gì thì chỉ là không thoải mái và rợn người khi ở đó,” anh kể với cảnh sát.
Langford cho biết họ được phát mũ bảo hiểm và mặt nạ phòng độc, nhưng được dặn rằng mặt nạ chỉ cần dùng khi hơi nước quá nhiều.
Anh mô tả những khoảnh khắc khi vụ phun trào bắt đầu, nghe thấy một “tiếng nổ lớn”, và nhìn thấy “pháo hoa đen với đuôi đen”, sau đó là cường độ tiếng nổ tăng dần trước khi hướng dẫn viên của họ hét lên bảo chạy.

Lillani Hopkins
Langford kể rằng mọi người đều chạy, và bản năng đầu tiên của anh là tìm thứ gì đó để ẩn nấp, nhưng không lâu sau anh đã bị hất tung bởi lực của vụ phun trào.
Anh nhớ lại mình bị hơi nước và đá bắn trúng sau khi cố gắng đứng dậy và đi bộ trong khi phải chịu đựng nỗi đau tột cùng – sau đó anh quyết định ngồi xổm và ẩn náu.
“Tôi đặt tay phải lên sau đầu để bảo vệ đầu khỏi những viên đá có thể bay tới, cuộn mình vào tư thế bào thai, và kéo áo lên che mặt hết sức có thể. Lúc đó tôi đã bị bỏng khá nặng rồi, và tôi chỉ cố gắng nín thở càng lâu càng tốt,” anh nói.
Langford tỏ ra xúc động khi kể lại quyết định khó khăn là phải đứng dậy và bước đi để tìm kiếm sự giúp đỡ, sau khi phần tồi tệ nhất của vụ phun trào đã qua, bỏ lại những người khác phía sau.
Anh nói rằng anh cứ tiếp tục đi, người phủ đầy tro bụi và da thịt lủng lẳng, biết rằng nếu dừng lại, anh sẽ không còn sức để đi tiếp nữa.
Cuối cùng, Langford được đưa lên một chiếc thuyền của White Island Tours, nơi một nhân viên tuần duyên và những người khác đã nói chuyện và cố gắng giúp đỡ anh.
Tuy nhiên, anh nhớ lại rằng nhân viên tuần duyên đã nói với anh rằng họ không được đào tạo y tế.
Langford cho biết, ngay cả trước khi thuyền cập bến ở Whakatāne, cảnh sát và nhân viên y tế đã nhảy lên thuyền để đánh giá tình trạng của anh.
Theo rnz.co.nz