Các căn nhà ở Devonport, Matakana, Remuera và Rodney, một căn hộ tại Tauranga cùng nhiều lô đất rộng lớn là những bất động sản mà người mua nước ngoài có thể sở hữu theo quy định mới của New Zealand. Chính phủ nước này đã xác nhận rằng những người sở hữu “visa vàng” sẽ được phép mua hoặc xây dựng một căn nhà trị giá tối thiểu 5 triệu đô la New Zealand. Kể từ năm 2018, người mua nhà ở New Zealand thường phải là công dân hoặc thường trú nhân.
Tuy nhiên, chỉ có khoảng 7.000 căn nhà ở New Zealand nằm trong phân khúc giá này. Kelvin Davidson, chuyên gia kinh tế bất động sản của Cotality, cho biết những căn nhà có giá từ 5 triệu đô la trở lên chỉ chiếm khoảng 0,4% đến 0,5% tổng số nhà ở. Tại Auckland, có 4.300 căn, tương đương khoảng 0,8% tổng số bất động sản. Ở Queenstown, con số này là 1.250 căn, chiếm khoảng 5,5% thị trường.
“Đây là một tỷ lệ đáng kể hơn ở thị trường Queenstown, nhưng ngay cả ở Auckland thì con số này cũng khá nhỏ,” ông Davidson nhận định. “Nếu cộng 4.300 căn ở Auckland và 1.250 căn ở Queenstown, thì chỉ còn khoảng 1.500 căn trên khắp cả nước.”
Trade Me hiện có 424 bất động sản được niêm yết trên toàn quốc với mức giá trên 5 triệu đô la. Trong số đó có một căn nhà sáu phòng ngủ ở Rodney (Auckland), một căn nhà trên vách đá ở Devonport, một căn nhà ven sông ở Matakana và một căn nhà năm phòng ngủ có sân tennis ở Remuera. Ngoài ra, còn có các lô đất lớn để phát triển, bao gồm đất nông nghiệp rộng lớn ở Wanaka và các khu vực nhà ở mật độ cao ở phía nam Auckland.
Công ty môi giới bất động sản Barfoot & Thompson cho biết họ đã thực hiện 16 giao dịch trị giá hơn 3 triệu đô la vào tháng 7. Ông Davidson nhận định, các bất động sản 5 triệu đô la ở Auckland chủ yếu tập trung quanh các khu vực như Herne Bay, Remuera, St Mary’s Bay và Westmere.
“Liệu điều này có làm thay đổi thị trường nhà ở New Zealand không? Có vẻ là không. Liệu nó có thể tác động đến một số khu dân cư sang trọng ở Auckland và các bất động sản cao cấp ở Queenstown? Có thể. Nhưng không ai muốn trả giá quá cao. Giàu có là một chuyện, nhưng bạn vẫn không muốn trả giá quá mức. Tôi vẫn nghĩ rằng thật khó để quá lạc quan về mức độ tác động của chính sách này lên thị trường nhà ở New Zealand.” Ông cũng cho biết thêm, bất kỳ giao dịch nào cũng phụ thuộc vào việc các bất động sản liên quan có sẵn để bán hay không.
“Nói có 7.000 bất động sản là một con số nhỏ, nhưng chúng phải được rao bán… trong một năm nhất định, có thể chỉ có 5% số bất động sản thực sự được niêm yết. Vì vậy, trong số 7.000 đó, có thể chỉ có khoảng 300 hoặc 400 căn thực sự được rao bán.” Ông kết luận: “Đối với một số nhà môi giới bất động sản cao cấp, đây sẽ là một tin tốt, nhưng đối với toàn bộ thị trường nhà ở, tôi không nghĩ điều này sẽ thay đổi nó từ trạng thái ảm đạm sang một đợt bùng nổ mới.”
Khi thông báo được đưa ra vào thứ Hai, không có đề cập đến việc đánh thuế người mua nước ngoài.
Đảng Quốc gia đã vận động tranh cử vào năm 2023 với đề xuất cho phép người nước ngoài mua nhà trị giá hơn 2 triệu đô la và chịu thuế 15%, nhưng đã buộc phải từ bỏ kế hoạch này trong các cuộc đàm phán liên minh với NZ First.
Brad Olsen, Giám đốc điều hành của Infometrics, đồng ý rằng tác động sẽ hạn chế do sự khác biệt lớn giữa các căn nhà 5 triệu đô la và phần còn lại của thị trường nhà ở. “Họ đang mua sắm ở một thị trường rất khác so với một căn nhà 600.000 đô la ở Whangarei. Nó có thể ảnh hưởng đến những nơi có giá nhà trung bình cao hơn, một số khu vực của Auckland và Queenstown, nhưng ngay cả ở đó, giá trị trung bình cũng gần 1 triệu đô la, 5 triệu đô la vẫn là một sự khác biệt khá lớn.”
Ông Davidson cho rằng đây dường như là một quyết định nhằm chứng minh New Zealand “mở cửa kinh doanh” cho những cá nhân có tài sản lớn.
Theo 1news.co.nz