Một báo cáo mới, Youth19, là ấn phẩm mới nhất trong chuỗi khảo sát Youth2000, thu thập ý kiến của hơn 7.000 học sinh, sinh viên về mọi khía cạnh từ đời sống gia đình đến hoạt động tình dục.
Báo cáo này tập trung vào các phát hiện về sức khỏe và phúc lợi của học sinh, sinh viên gốc Á tại Aotearoa (New Zealand) – phác thảo những điểm mạnh, thách thức và trải nghiệm của họ.
Nikki Singh, người gốc Ấn Độ từ Fiji, và Lovely Dizon, người Philippines, cả hai đều ở độ tuổi ngoài 20, đã tham gia vào nghiên cứu và đồng tác giả một phần của báo cáo này.
Trải nghiệm lớn lên của họ ở New Zealand, theo nhiều cách, được phản ánh rõ nét trong các phát hiện của báo cáo – từ việc thiếu không gian an toàn, đến “áp lực thành tích”, nghèo đói, sức khỏe tâm thần và phân biệt đối xử.
“Thật nhẹ nhõm khi biết rằng những trải nghiệm lớn lên đó không chỉ của riêng mình.”
“Không phải tất cả đều u ám,” Singh nói về nhiều phát hiện tích cực trong báo cáo.
“Có nhiều phát hiện tích cực khác nữa.”
Việc phân tách dữ liệu của nhóm người châu Á nói chung thành nhóm Đông Á và Nam Á giúp hiểu rõ hơn về mối quan hệ giữa sắc tộc và sức khỏe, đồng thời trích xuất thông tin để đưa ra các biện pháp can thiệp có mục tiêu – dù là trong trường học, các nhà cung cấp dịch vụ chăm sóc sức khỏe hay ở cấp độ chính sách.
“Thoát khỏi nhãn mác ‘người châu Á’ quá rộng mở ra nhiều cơ hội cho các biện pháp can thiệp có mục tiêu,” Tiến sĩ Peiris-John, đồng giám đốc Trung tâm Nghiên cứu và Đánh giá Sức khỏe Dân tộc và Châu Á (CAHRE) tại Đại học Auckland, đồng thời là tác giả chính của báo cáo, cho biết.
Một số dữ liệu trong báo cáo cho thấy học sinh, sinh viên Nam Á, đến từ Ấn Độ, Sri Lanka, Pakistan, Afghanistan, Nepal, Bhutan, Maldives và Bangladesh, trải qua tỷ lệ nghèo đói cao hơn, với 15% có cha mẹ luôn lo lắng về tiền ăn. Trong khi đó, học sinh, sinh viên từ các quốc gia Đông Á, từ Trung Quốc ở phía tây và bắc đến Nhật Bản ở phía đông và Indonesia ở phía nam, ít có khả năng báo cáo các lo ngại về nghèo đói hơn.
Học sinh, sinh viên Đông Á có nhu cầu về sức khỏe tâm thần cao hơn so với học sinh, sinh viên Nam Á, với khoảng một phần ba trải qua các triệu chứng trầm cảm đáng kể. Học sinh, sinh viên Đông Á cũng ít có khả năng tiếp cận dịch vụ chăm sóc sức khỏe hơn (73%) và có nhu cầu chăm sóc sức khỏe chưa được đáp ứng cao hơn (21%).
Theo rnz.co.nz